Top 5 # Xem Nhiều Nhất Ngày Nào Thiếu Soái Cũng Ghen Wikidich Mới Nhất 3/2023 # Top Like | Asus-contest.com

Sau Khi Kết Hôn, Ngày Nào Phó Tiên Sinh Cũng Ghen

Biên tập: Gà Mê Múi

Lúc Phó Hằng Chi về nhà đã gần hai giờ sáng.

“Cậu vất vả rồi.”

Lưu quản gia cung kính mở cửa xe cho ông chủ, sau đó cùng tài xế mở cóp sau xe lấy vali hành lý ra.

Ánh mắt Phó Hằng Chi nhìn về phía bệ cửa sổ quen thuộc của căn biệt thự: “Bà chủ đã ngủ chưa?”

“Vâng đã ngủ rồi ạ, vẫn như bình thường đi ngủ lúc mười giờ.” Lưu quản gia kéo vali hành lý, đi đến phía sau Phó Hằng Chi, “Bà chủ không biết hôm nay cậu về.”

“Ừ, tôi không nói với cô ấy.”

Một tuần công tác theo kế hoạch bị rút ngắn bớt hai ngày, nhắc đến lý do trái lại rất đơn giản, không nhịn được hơi nhớ cô vợ hiền ở nhà.

“Anh vất vả rồi, sau khi cất vali xong thì nghỉ ngơi sớm đi, sáng mai dặn người làm chuẩn bị đồ ăn có thể mang lên bất cứ lúc nào là được, tôi và bà chủ sẽ dậy trễ.”

Lưu quản gia lập tức ghi nhớ gật đầu: “Vâng.”

Phó Hằng Chi đi vào nhà lên lầu, lặng lẽ mở cửa phòng ngủ ra bèn trông thấy cô gái nhỏ ngủ say giấc trên giường.

Khi anh đi vắng rèm cửa đã được thay bằng loại mỏng, ánh trăng bên ngoài xuyên qua tấm rèm chiếu vào trong phòng, ánh sáng trắng bạc độc nhất bao phủ lấy cô gái đang ngủ say bên kia.

Chăn màu xanh sẫm mềm mại, giống như cành lá ngủ yên ban đêm, bao quanh lấy thân thể mềm mại trắng nõn tựa như một nụ hoa ẩn mình dưới phiến lá. Phó Hằng Chi vừa vào nhà đã cởi áo khoác ra đưa cho quản gia, bây giờ anh mở vài cút áo, xoăn ống tay áo lên, phần da thịt này vừa vặn bị ánh trăng bao phủ.

Anh duỗi tay vén những sợi tóc xõa ra trên mặt cô, vừa định cúi người ôm cô chợt cảm giác được người bên dưới đang trở mình một cái rất nhẹ, rồi từ từ mở mắt ra.

“Phó tiên sinh?”

Kỷ Hạ luôn ngủ không sâu giấc, không ngờ vừa mở mắt đã trông thấy Phó Hằng Chi, cô sửng sốt rồi mềm nhũn gọi tên anh.

“Sao anh đã về….”

Cô dụi mắt ngồi dậy, dây áo ngủ màu trắng bị cử động bất ngờ của cô làm tuột khỏi đầu vai bóng loáng.

“Chuyện bên đó giải quyết xong sớm nên về.”

Phó Hằng Chi cong mắt, rõ ràng đang nói dối vậy mà giọng điệu cũng không thành khẩn, thậm chí ánh sáng trong con ngươi còn sáng hơn ánh trăng tròn ngoài kia, Kỷ Hạ lập túc tin, gật đầu nói: “Vậy em đi mở nước tắm…”

“Không vội tắm.” Dù sao Kỷ Hạ đã tỉnh ngủ, Phó Hằng Chi dứt khoát vén áo ngủ trắng như hoa ngọc lan lên làm lộ ra đôi chân dài nhỏ thon gọn của cô, nửa người trên trực tiếp đè lên: “Tắm sớm lãng phí lắm.”. Kiếm Hiệp Hay

Hiểu được lời bóng gió của Phó Hằng Chi khiến Kỷ Hạ đỏ mặt, tuy nhiên chưa kịp gọi anh một tiếng Phó tiên sinh thì đôi môi đã bị người đàn ông chặn lại.

Khoang miệng nháy mắt bị thất thủ, tuy đây không phải lần đầu nhưng Kỷ Hạ vẫn vụng về không biết đáp lại thế nào, cô đỏ mặt nhịn một lúc mới dùng đôi tay nhỏ bé nắm áo sơ mi của người đàn ông.

“Phó tiên sinh….”

Thật vất vả mới có khoảng trống, đó là khoảng trống Phó Hằng Chi cho cô thở, Kỷ Hạ vội nắm bắt cơ hội, hơi thở chưa kịp ổn định đã muốn cầu xin anh hôm nay nhẹ nhàng hơn.

“Chẳng phải đã nói trên giường không được gọi Phó tiên sinh sao?” Phó Hằng Chi không hề rãnh rỗi khi cho cô thời gian thở dốc, đôi bàn tay lạnh lẻo hơi thả lỏng, cúi người hôn lên cổ cô, “Anh tên gì, gọi lại lần nữa.”

Người đàn ông phả ra hơi thở nóng bỏng, xen lẫn với nụ hôn nhẹ nhàng giống như từng cơn gió thoáng qua cuốn bay những giọt mưa, vừa nóng vừa ngứa, Kỷ Hạ lập tức nhắm mắt cầu xin tha thứ, giọng nói nhỏ nhẹ bị tình dục bao phủ:

“Hằng Chi…”

Nhận được câu trả lời hài lòng nên khóe miệng người đàn ông cười càng thêm đậm, anh trực tiếp dùng nụ hôn nóng bỏng dày đặc hôn lên môi cô để khen ngợi, Kỷ Hạ vốn đang nửa mê nửa tỉnh, bây giờ trái lại bị hơi nóng làm tỉnh luôn.

“Hằng Chi, không nên vận động quá muộn..Ngày mai em phải dậy sớm…”

“Hửm?” Động tác Phó Hằng Chi vẫn không ngừng lại, ngón tay đã kéo dây áo ngủ của cô xuống, để lộ ra đồi núi xinh đẹp mềm mại dưới ánh trăng.

Ngực cô hơi nhỏ, nhưng ưu thế nằm ở hình dáng xinh đẹp, nhỏ nhắn đầy thịt còn hơi vểnh lên, đầu nhũ hoa đỏ hồng tô điểm lên, trông rất tinh xảo.

Đôi bàn tay của người đàn ông dời lên, dùng nhiệt độ lòng bàn tay khiến đỉnh nhọn thức tỉnh: “Ngày mai còn phải luyện tập sao?”

“Vâng…” Bộ ngực được Phó Hằng Chi chạm vào mang đến cảm giác thoải mái, đôi ngực trắng trẻo không chịu được, chốc lát đã nổi lên một tần ửng đỏ trong lòng bàn tay của người đàn ông, “Là cuộc tranh tài đã đề cập với anh trước đây…”

“Mấy giờ phải đến đó?”

Phó Hằng Chi cắn nhẹ lên xương quai xanh của cô, Kỷ Hạ run rẩy: “Trễ nhất là chín giờ…”

“Ừm, anh biết rồi.”

Bàn tay Phó Hằng Chi dời xuống quần lót của cô, nương theo bắp đùi đi theo đường cong của cô, cảm nhận da thịt căng bóng run rẩy mịn màng của cô.

Da thịt trắng nõn không chút tì vết dùng cảm xúc nhẵn mịn lấy lòng được thần kinh xúc giác của anh, đôi bàn tay của Phó Hằng Chi nhanh chóng nâng mông cô lên, ngón tay nắm chặt quần lót, kéo xuống bèn thấy được những hình quả dâu nhỏ trên quần lót.

Phó Hằng Chi cong khóe miệng cười ra tiếng: “Quả dâu?”

Ebook Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực

Tải Ebook Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực – Chước Dạ Full Epub, Prc/Mobi, Pdf.

Giới thiệu Ebook:

Giới thiệu truyện:

Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, oan gia, ngọt, HE.

Số chương: 56 chương

Nhân vật chính: Tiết Diễm, Thẩm Tịch

Editor: Bột

Câu chuyện tình yêu học sinh của cặp đôi oan gia khi ở như nước với lửa nhưng cả hai đều là những học sinh ưu tú của học sinh của lớp 2. Một người là đại biểu môn Toán – Tiết Diễm và một người là đại biểu môn Văn – Thẩm Tịch.

Tuy nhiên bỗng một ngày có người nhìn thấy một đôi yêu nhau vô tình trông thấy hai người cả đời không qua lại với nhau trong truyền thuyết kia đang ôm nhau trong rừng hẹn hò nhỏ. Một người trong đó cười như đồ ngốc nhỏ, một người khác lại như đồ ngốc lớn.

*

Trước kia,

Tiết Diễm thích nhất nhìn cô bé ngồi cùng bàn khó chịu mà không dám làm gì mình.

Về sau, Tiết Diễm thích bỏ “không dám” đi.

*

Trước khi qua lại,

Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, man show (1), lạnh nhạt.

Sau khi lại qua,

Thẩm Tịch thấy Tiết Diễm là đồ: độc miệng, rất cợt nhả (2), lạnh cmn nhạt (╯‵□′)╯︵┴─┴

” Muốn trải qua từ giáo phục tới áo cưới cùng cậu. Quãng đời còn lại không cần chỉ giáo, chỉ muốn chí chóe tới già.”

(2) 很骚 [hěn sāo]: có nghĩa là rất cợt nhả (trong cử chỉ) hoặc rất lẳng lơ (với tác phong). Tác giả dùng chung từ “[骚 – sāo]” với dụng ý chơi chữ và đối với vế của câu trên.

*

Đoạn trích 1: “Không thể trơ mắt nhìn cậu tự đi tìm chết…”

Tiết Diễm nhàn nhạt hỏi: “Phải đi à?”

“Không.” Thẩm Tịch không biểu cảm nhìn cậu: “Tôi chỉ muốn tìm xem mình có mang đồ gì cắt gọt được không thôi.”

Tiết Diễm nhướng mày: “Giết người là phạm pháp.”

“Không!” Thẩm Tịch nghiến răng nghiến lợi: “Tôi tự sát.”

Tiết Diễm “à” một tiếng thật dài rồi lắc đầu: “Không được, tôi không thể trơ mắt nhìn cậu tự đi tìm chết.”

Trong lúc Thẩm Tịch tưởng cậu muốn nói gì an ủi cô thì Tiết Diễm lại nhắm mắt lại rồi nói: “Bây giờ được rồi đấy.”

Thẩm Tịch: “…”

Thẩm Tịch:???

*

Đoạn trích 2: “Như thế này này, xoa xoa đầu rồi nói “ngoan~”.”

Giang Diệc Đường lắc đầu: “Dỗ con gái mà lại làm mặt cá chết thế á, cậu thế là không được đâu.”

Thấy Tiết Diễm không phản ứng lại, Giang Diệc Đường chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Cậu ấy lôi Tiết Diễm lại rồi nói: “Cậu đứng ra đây, tôi dạy cho.”

Tiết Diễm nhìn Giang Diệc Đường, cũng không biết cậu ấy muốn làm gì.

Giang Diệc Đường ra vẻ làm mẫu, vừa tươi cười vừa vươn tay để lên đầu Tiết Diễm rồi dịu dàng nói: “Như thế này này, xoa xoa đầu rồi nói “ngoan~”.”

Tiết Diễm: “…”

Đúng lúc này có hai bạn nữ đi ngang qua, họ thấy cảnh đó thì hoảng sợ rồi nhìn hai người chằm chằm.

Không, cũng không hẳn là hoảng sợ mà nên là kích động điên cuồng thì đúng hơn

Vì hai bạn nữ đó đang ôm ngực hét chói tai.

* Hướng dẫn trước khi sử dụng*

1. Điền văn vườn trường về 2 học bá, tất cả đều là những đứa bé ngoan, không trốn học cũng không đánh nhau.

2. Nửa trước khiến nhau bực tức, nửa sau sủng tới mềm nhũn hai chân =v=

3. Chỉ là truyện, đừng soi mói quá nhiều.

Download Ebook Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực – Chước Dạ Full:

Ebook Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực – Chước Dạ – Full Epub – Full

Ebook Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực – Chước Dạ – Full Prc/Mobi – Full

Ebook Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực – Chước Dạ – Full Pdf – Full

Truyện Ngày Nào Đi Học Cũng Phải Bực

REVIEW TRUYỆN NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC

Tác giả: Chước DạThể loại: Thanh xuân vườn trường, sủng ngọt, hài hước, nhẹ nhàng ý nghĩa, HE.Độ dài: 54 chương +2 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn chính văn

“Ngày nào đi học cũng phải bực”, đây là nói tâm trạng của Thẩm Tịch. Chỉ vì một lần vô tình nhìn thấy “cơ thể” của người ta, mà cái giá phải trả cũng lớn quá đi.

Thẩm Tịch giậm chân, cái này cũng đâu phải tại cô. Vì hai bà mẹ chơi thân lâu ngày gặp nhau, lại cùng có con học lớp 12, nên tự nhiên cũng sẽ lôi kéo quan hệ cho sấp nhỏ. Nhưng mà người lớn chỉ lôi kéo trong sáng, còn tụi nhỏ như thế nào lại là chuyện khác.

Vừa vặn làm sao mà cái người bị Thẩm Tịch nhìn thấy đó, lại được sắp xếp vào cùng lớp với cô. Lúc này Thẩm Tịch mới biết, cậu ta chính là nam thần học bá chính hiệu Tiết Diễm, người đẹp như tên. Chính vì yêu cái đẹp, cho nên Thẩm Tịch dù bị Tiết Diễm chọc cho tức đến nhe răng trợn mắt, cũng chỉ dám hừ mạnh một tiếng mà thôi.

Năm học cuối cùng của cấp 3 này khiến cho các bạn trẻ càng không có thời gian dành cho bản thân. Tất cả đều là học, học và thi. Nhưng lại có một điều mà không cần ai nói cũng biết, tuy là bận đến không thể ngóc đầu lên được, nhưng đây cũng chính là quãng thời gian vô cùng quý giá đối với cuộc đời mỗi người.

Giai đoạn lưng chừng của trưởng thành này chứa đựng biết bao cảm xúc vừa lạ vừa quen. Là bắt đầu của những rung động, là úp úp mở mở trái tim nhạy cảm, là rạo rực trước mỗi ánh nhìn của người mình thầm mến. Cho nên, ngày nào đi học cũng bực, nhưng nếu không có, lại cảm thấy thiếu thiếu.

Tiết Diễm là học bá môn Toán, vừa hay Thẩm Tịch môn nào cũng giỏi, chỉ kém môn Toán. Thế nên, thầy chủ nhiệm mới cố ý sắp xếp cho Tiết Diễm kèm cặp Thẩm Tịch. Ý của thầy là chỉ kèm thôi, nhưng mà không ngờ là hai người bọn họ lại “nghe lời” thầy quá, nên “kèm” xong thì “cặp” luôn.

Nói thì nhanh vậy, nhưng đó cũng là cả một quá trình cùng với sự cố gắng của cả Tiết Diễm và Thẩm Tịch. Tuy rằng Tiết Diễm hay nói những lời độc miệng để chọc giận đầu óc đơn giản của Thẩm Tịch, nhưng mà mục đích của cậu thì còn lâu mọi người mới hiểu được. Ai nhìn vào cũng nói, Tiết Diễm này là đang bắt nạt cô, nhưng thực chất sự việc chỉ có hai người bọn họ biết mà thôi. Tiết Diễm miệng thì chê Thẩm Tịch đần, nhưng mà vì đần cho nên mới khiến cậu không rời mắt được.

“Cậu có thể nào làm tôi bớt lo hơn được không hả?”, ý là, tôi lo cho cậu lắm đó.

“Tại sao cậu cứ chọc giận tôi mãi thế?”, chính là, để tôi có thể đường đường chính chính mà đi dỗ cậu đó đồ ngốc.

Cứ như vậy, quãng thời gian này họ đã không hề lãng phí. Từ thầm mến cho đến thừa nhận công khai, mỗi ngày đều trở thành một động lực. Đương nhiên đối với thầy cô và phụ huynh, yêu đương vào giai đoạn này là vô cùng nguy hiểm, nhưng Tiết Diễm và Thẩm Tịch lại chứng minh cho người lớn thấy rằng, yêu sớm không nhất định là xấu. Thẩm Tịch vì được Tiết Diễm dạy kèm đã rất tiến bộ, ngược lại Tiết Diễm ở bên cạnh Thẩm Tịch đã bớt đi vài phần lạnh nhạt, trở thành một chàng trai biết quan tâm và thi thoảng cũng sẽ mỉm cười.

Tuy rằng đã cố gắng che đậy rất kín kẽ, nhưng bằng sự nhạy cảm trời sinh của phụ nữ, hai người mẹ đã phát hiện ra bí mật động trời này. Nhưng mà lạ lùng thay, phản ứng của họ lại vượt ra khỏi dự đoán của mọi người. Mẹ Thẩm Tịch cứ như vậy mà giao con gái mình cho Tiết Diễm, chỉ cần cậu hứa với bà sẽ không vượt quá giới hạn. Còn mẹ của Tiết Diễm, thì thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng tâm lý làm mẹ chồng, khiến cho Thẩm Tịch cảm thấy hình như mình bị bán đi luôn rồi ấy. Nhưng chính nhờ những người mẹ tâm lý như thế này, bọn trẻ mới có thể trong tự do lại có chút ràng buộc, biết giới hạn để dừng lại, và biết đâu mới là việc nên làm cho tương lai.

Rồi thì những ngày sau đó cũng đến, họ đã thực sự trưởng thành, cũng sẽ đối mặt với những lựa chọn mang tính quyết định. Giống như Thẩm Tịch và Tiết Diễm mặc dù đã xác định quan hệ, cũng được sự chấp thuận của gia đình, nhưng họ lại lựa chọn con đường khá mạo hiểm, chính là yêu xa. Nếu nói là tình yêu của họ đủ lớn thì cũng đúng, mà nói là bọn họ tâm ý tương thông cũng được.

Trước khi gặp được nhau, họ đã quyết định con đường mà mình sẽ đi. Gặp được người mà mình yêu là một chuyện rất tốt, thế nhưng cũng không nên vì thế mà thay đổi lộ trình. Ai yêu mà không muốn luôn được ở bên cạnh nhau? Nhưng cuộc sống thì không chỉ có mỗi tình yêu. Gặp được nhau đã khó, ở được bên nhau lại càng khó. Cho nên, dùng quãng thời gian xa nhau này để khảo nghiệm tình yêu, cũng là để củng cố bản thân thật vững chắc. Nếu có thể vượt qua, thì chính là chân ái.

“Quãng đời về sau không cần chỉ giáo, chỉ mong có thể cùng nhau chí chóe tới già.”

Câu chuyện nhẹ nhàng về thanh xuân, rất giản dị và rất đời thường, xen lẫn là những bài học về cách trưởng thành. Có tình cảm chứng tỏ chúng ta không thờ ơ với cuộc sống, nhưng dùng tình cảm để động viên nhau cùng tiến bộ, giúp nhau tìm thấy động lực để học tập, thì không có gì đáng ngại cả.

Cùng với câu chuyện tình yêu của Tiết Diễm và Thẩm Tịch, còn có tình cảm của các bạn học khác, cũng có nên duyên, cũng có bỏ lỡ. Nhưng chung quy lại, đây vẫn sẽ là quãng thời gian tươi đẹp nhất mà ai cũng muốn giữ lại trong lòng.

Câu chuyện kết thúc bằng một lời cầu hôn của Tiết Diễm dành cho Thẩm Tịch. Không cầu kỳ nhưng đầy rung động. Họ đã gặp nhau ở những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất, lại cùng nhau trải qua những chặng đường đi đến cột mốc của tự do và trưởng thành. Kết cục của ngày hôm nay là hoàn toàn xứng đáng.

Nếu như là ngày trước, tôi sẽ cho rằng đến đây đã có thể gọi là happy ending. Thế nhưng cuộc sống vô thường, không có cái gọi là cổ tích. Ngày đó họ nhìn thấy nhau qua ô cửa, cũng bắt đầu bước vào cuộc sống của đối phương. Yêu thương giận hờn này đó cũng chỉ là gia vị cho một mối tình rực rỡ tuổi xuân. Nhưng cuộc sống thực tế phía sau vẫn là một ẩn số, hạnh phúc hay khổ đau chỉ người trong cuộc mới biết. Còn có thể tiếp tục đi cùng hay không, cũng chỉ có hai người mới biết. Nhưng nếu đã gọi là tương lai, hãy cứ lựa chọn tin tưởng đi.

Hạnh phúc của hôm nay, xin hãy vui vẻ mà hưởng thụ.

Top 10 Địa Danh Hầu Như Ngày Nào Cũng Mưa

Top 10 địa danh hầu như ngày nào cũng mưa

2. Cherrapunji, Ấn Độ:

Cherrapunji nổi tiếng với những cơn mưa liên tiếp. Ở đây hầu như ngày nào cũng mưa, lượng mưa lên tới 11.777 mm/năm. Ảnh: hitfull.

3. Tutunendo, Nam Mỹ:

Nằm ở Colombia, Tutunendo mỗi năm có 2 mùa mưa, với lượng mưa 11.770 mm/năm. Dân số của vùng này chưa tới 1.000 người, cuộc sống tương đối khó khăn.

4. Sông Cropp, New Zealand:

Con sông Cropp là nguồn cơn của hầu hết những trận mưa trong vùng. Do sông nằm gần biển Tasman, được bao quanh bởi những ngọn núi nên lượng mưa ở đây rất lớn, 11.516 mm/năm.

5. San Antonio De Ureca, Equatorial Guinea:

Đây được coi là vùng đất ướt át nhất châu Phi, với lượng mưa 10.450 mm/năm. Những cơn mưa rào là hình ảnh thường xuyên ở vùng này tại bất kỳ thời điểm nào trong năm.

6. Debundscha, Cameroon:

Ngôi làng nằm ở phía tây nam Cameroon này là nơi ướt thứ 2 châu Phi, với lượng mưa 10.299 mm/năm. Nguyên nhân là do làng nằm ở ven biển, những ngọn núi xung quanh tạo những đám mây lớn thường xuyên gây mưa.

7. Big Bog, Oceania:

Là một vùng đất hẻo lánh ở Hawaii, Big Boss có lượng mưa mỗi năm 10.272 mm. Để đến được đây cần phải bay bằng trực thăng, hoặc cuốc bộ mất 2 ngày. Tuy nhiên, Big Boss lại là một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng nhất nhờ cảnh đẹp say lòng người.

8. Mt. Waialeale, Oceania:

Cũng nằm ở Hawaii, lượng mưa ở đây là 9.763 mm/năm. Do những cơn mưa liên tiếp, đi bộ leo núi ở vùng này vô cùng nguy hiểm, kể cả với những người kinh nghiệm nhất. Nhưng cũng nhờ mưa mà khu vực này có rất nhiều loại thảo mộc quý hiếm.

9. Kukui, Oceania:

Lượng mưa ở Kukui được ghi lại ở con số 9.293 mỗi năm. Ở đây có một ngọn núi cao 1.763 m so với mực nước biển với rất nhiều loài cây đẹp. Đây cũng được coi là một trong những phong cảnh tự nhiên đẹp nhất thế giới bởi rất nhiều loài hoa khoe sắc.

10. Núi Nga Mi, Trung Quốc:

Lượng mưa trên núi là 8.169 mm/năm. Đỉnh cao nhất của Nga Mi sơn là đỉnh Vạn Phật của ngọn núi chính Kim Đỉnh, với độ cao 3.099 m. Với địa thế cao chót vót, phong cảnh thần tiên nên ngọn núi còn có biệt danh “Nga Mi thiên hạ tú”. Tại đây có trên 3.000 loài thực vật, 2.300 loài động vật hoang dã, trong đó có 51 loài động vật có vú, 256 loài chim, 34 loài bò sát, 60 loài cá, 33 loài động vật lưỡng cư, 1.000 loài côn trùng.

Nguồn: chúng tôi

Duy Nghĩa – Topplus